Nếu được hỏi điều may mắn nhất trong cuộc đời này là
gì. Tôi sẽ trả lời: tôi đã được sinh ra trong gia đình khó về vật chất nhưng
tràn ngập tình yêu thương và luôn được trân trọng (kể cả các quyết định của
con) như bố mẹ tôi.
Dù sóng gió như thế nào, thì mỗi lần nghĩ về những người
đang đứng phia sau trông đợi và ủng hộ tôi. Không bao giờ tôi cho phép mình gục
ngã.
Đọc báo chí, mọi người hay có câu hỏi: chọn Tình hay
Nghĩa, chọn Gia đình hay Sự nghiệp. Đối với tôi câu hỏi đó là thừa, vì tôi luôn
mặc định trong đầu Gia đình là trên hết, mọi thứ khác chỉ là phù du.
Đọc bài viết này khi tôi vẫn còn đang ở bên Ý, trong bối
cảnh là Tết cổ truyền ở Việt Nam thì tôi càng thấm thía hơn sự sâu sắc và
thiêng liêng của tình thân gia đình. Xin viết ra đây để tự nhắc nhở bản thân,
và để người đọc cảm được "chính mình" trong đó.
1. Tôi lén nghỉ học về quê. Mẹ ra mở cửa, thấy tôi về,
mừng rỡ hỏi "Ăn cơm chưa?”, tôi lắc đầu. Mẹ bảo "Chờ mẹ đi nấu
thêm đồ ăn nhé, bố mẹ cũng đang ăn". Tôi bước vào phòng ăn, bố ngẩng đầu
lên cười rạng rỡ, bàn ăn chỉ có đĩa rau luộc và bát cà muối. Lần đầu tiên tôi
nhận ra, khi không có mình ở nhà, bố mẹ lại ăn uống đạm bạc vậy.
2. Hôm liên hoan tụi bạn cố tình chụp một tấm ảnh xấu
thậm tệ của tôi, tôi đưa cho mẹ xem. Mẹ nhìn một tẹo rồi bảo:“ Sao các bạn đều
mặc áo khoác, con mặc phong phanh thế không lạnh à?”
3. Tôi đi làm xa nhà, công việc bận bịu, về đến phòng
trọ thì cơ thể mệt rũ, lăn xuống giường là ngủ ngay, nhiều khi mẹ không liên lạc
được. Có lần mẹ bảo: “Nếu mệt quá thì thôi, về nhà đi, mẹ nuôi.”
4. Cách vài tuần tôi mới về thăm nhà một lần, có hôm đang
coi TV với bố, bố bảo: “Chẳng hiểu sao bố cứ đinh ninh con vẫn đang cặm cụi tập
viết chữ trong phòng bố như ngày nào.”
5. Tôi cũng như phần lớn sinh viên, ham thú cuộc sống
bên ngoài, ít khi về nhà thăm bố mẹ. Có lần đi chơi với bạn, tiện đường ghé qua
nhà, vừa vào cửa thì nghe thấy mẹ gọi tên tôi, tôi nói to:“ Sao mẹ biết con về
hay thế?” Mẹ lao ra, nhìn thấy tôi thì ngẩn người:“ Con về thật đấy à? Mẹ nhớ
thì gọi thôi.”
6. Mẹ kể từ khi biết tôi đi phát tờ quảng cáo ở các cửa
ga, sau này ai đưa gì bố cũng nhận, thậm chí còn xin nhiều tờ.
7. Mẹ cho tôi tiền mua Nike, nhưng lại đi tập thể dục
bằng đôi giầy bata cũ rích của tôi.
8. Đi học xa nhà thường hai tuần về một lần, nhưng có đợt
cả tháng mới về. Có bác hàng xóm biếu mẹ tôi một giỏ dâu tây, biết tôi thích ăn
mẹ để dành cho tôi, nhưng khi lấy ra chúng đã hỏng mất rồi.
9. Hồi đại học ở trọ ngoài, bị kẻ trộm lấy hết những
thứ có giá trị: laoptop, di động, ví tiền. Gọi về cho mẹ chỉ biết khóc nấc lên,
mẹ bảo:“ Con không sao là được rồi.”
10. Ở nhà tôi ít khi tâm sự với bố, lên đại học cũng
chưa bao giờ gọi cho bố, toàn gọi cho mẹ. Nhưng có lần chả hiểu thế nào tôi gọi
cho bố. Hôm sau mẹ gọi lại kể, “Hôm qua con gọi cho bố làm bố vui lắm, khoe với
mẹ là hai bố con trò chuyện cả nửa tiếng, mấy bác sang nhà chơi ông í cũng khoe
nữa.”
_sưu tầm_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm xúc của bạn là gì?...