Thứ Ba, 2 tháng 1, 2018

Rốt cuộc, đời người có lúc nào vui?

Mấy ngày nay thế nào mà lại nghĩ luẩn quẩn về cuộc đời một con người, mà cụ thể hơn là cuộc đời làm cha làm mẹ - như bố mẹ mình.
Lúc con còn nhỏ thì chăm bẵm, nuôi nấng mong một ngày chúng nó lớn khôn, đủ lông đủ cánh rồi bay đi - thế rồi những tưởng nó lập gia đình rồi công việc xong là hai cái thân già có thể nhàn hạ mà an dưỡng tuổi già. Thế nhưng đời lại có những oái oăm. Không thằng con đem theo cục nợ vài trăm triệu về... thì đứa con gái xách vali quần áo với đứa con thơ về ngoại vì không chịu nổi nhà chồng.
Những lúc như thế, bố mẹ nào chẳng giang tay chào đón, ông bà nào lại nỡ lòng nào nhìn cháu bé tội nghiệp mà không cưu mang cả hai mẹ con. Thế nhưng, đêm thì nằm vắt tay lên chán và suy nghĩ, thở dài. Ông thở dài đằng ông, bà thở dài đằng bà. Chẳng ai bảo ai, nhưng đều hiểu nỗi trăn trở của nhau.
Thế đấy, tưởng được an phận, cuối cùng vẫn phải trả cái đống nợ cho mấy đứa trẻ lớn xác mà chưa khôn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm xúc của bạn là gì?...

Bài đăng nổi bật

Con đến với Cha Mẹ vì lý do gì

 Hôm nay tôi viết về Sự tỉnh thức mà Con trẻ đã đem đến cho Cuộc đời. Khi chưa có con, hay lúc đã mang trong mình hình hài nhỏ bé, cha mẹ nà...