Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Thói quen

Trong khi tối nào cũng đi dạy. Và việc vội vàng lo bữa tối cho kịp giờ dạy - tuy gấp gáp nhưng đã thành thói quen.
Hôm trước, sau khi khoác ba-lô và dắt xe ra đến gõ, tự dưng nghĩ lan man: đến một ngày cả 2 lớp tiếng Anh buổi tối này mà kết thúc, mình vẫn còn 1-2 tháng nữa mới bay sang Úc học, thì không hiểu lúc đó mình có bị hụt hẫng không?
Hụt hẫng vì đang có thói quen gặp gỡ và truyền đạt kiến thức buổi tối, tự dưng không còn phải đi đâu nữa... Hẫng vì đang bận, đang có việc để làm, rồi tự dưng rảnh...Hẫng vì đang có một thói quen - cho dù nó có gây mệt mỏi cho mình đến mấy, nhưng đã là thói quen, sao có thể bỗng một ngày thói quen biến mất ngay tắp lự?

Và rồi, tự dưng một chút chạnh lòng, và buồn, sợ rằng rảnh rỗi sẽ làm mình thêm suy nghĩ và nao núng lòng. Ừ, thì thôi, đến lúc đó ta lại nghĩ ra cái việc khác cho ta làm vào buổi tối: đọc sách, viết báo chẳng hạn. Dù sao thì đó cũng là cuộc sống. Lường trước được sự thay đổi để mình thích nghi là cũng tốt lắm rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm xúc của bạn là gì?...

Bài đăng nổi bật

Con đến với Cha Mẹ vì lý do gì

 Hôm nay tôi viết về Sự tỉnh thức mà Con trẻ đã đem đến cho Cuộc đời. Khi chưa có con, hay lúc đã mang trong mình hình hài nhỏ bé, cha mẹ nà...